Kể được chuyện cười khiến ông chủ Lý cao hứng nên hôm nay Chu Vận đã vô cùng may mắn được trông thấy dự án chính thức. Nhận tờ danh sách thật dài, Chu Vận liền cắm cúi xem.
Lý Tuân đứng tựa vào cạnh bàn: “Làm việc ở chỗ tôi có thể được cộng thêm điểm học phần ngoại khóa ở hai mức. Dự án bình thường là 0,2, dự án đặc biệt là 0,4.”
Chu Vận ngẩng đầu: “Đặc biệt là thế nào?”
“Loại kiếm ra tiền ấy.”
“…”
Ông chủ Lý đứng quá gần, cô phải ngửa đầu mới thấy rõ mặt cậu. Thức đêm như cú mà sao da dẻ vẫn mịn màng vậy nhỉ?
Lý Tuân vẫn nhăn mày hút thuốc, có vẻ đã mệt đến độ không mở nổi mắt nữa rồi.
Chu Vận hỏi tiếp: “Vậy số tiền mà Hội kiếm được sẽ chia cho cả nhóm đúng không?”
“Cô nằm mơ đi nhé!” Vì say rượu nên giọng cậu khàn khàn, cậu hơi nghiêng người, nhìn cô. Dưới lớp áo ướt, sườn cậu hằn lên vài nếp nhẹ, “Có biết trung tâm hợp tác của trường với các doanh nghiệp không?”
Căn phòng yên ắng như công viên vào buổi sáng sớm, ánh nắng còn chưa đến quấy rầy. Chu Vận thấy lạ là sao họ có thể tự nhiên cùng nhau trò chuyện giết thời gian giống như một đôi bạn già thế này nhỉ.
“Biết.” Chu Vận nói, “Mỗi trường đại học đều có sự liên kết, hợp tác với các doanh nghiệp bên ngoài.”
“Ừ, nói cho cùng những việc này đều có cơ hội kiếm được tiền, nhưng đa phần là không được bao nhiêu cả, khi đến tay trường học cũng không còn nhiều, lại phải trích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiec-bat-lua-va-vay-cong-chua/16956/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.