Trung tâm văn hóa Bắc Kinh, Vương Tuấn Khải đang diễn tập cùng với các anh em trong Đoàn Cao Năng.
Diễn tập vừa xong cậu lại mở điện thoại lên xem, xem rồi lại thất vọng, gần cả tuần nay kể từ lúc cậu giận không nhắn tin với cô, cô cũng không nhắn lại cho cậu 1 tin, lần nào cũng vậy, cậu giận cô trước thì cậu cũng là người chủ động với cô trước, cậu không chơi nổi cái trò chờ đợi ai chủ động trước với cô, sự kiên nhẫn của cô cao hơn cậu nhiều, mà cũng có thể không phải cô kiên nhẫn hơn cậu mà là do cô không chút để tâm đến cậu,nên cậu giận cô cũng không bao giờ lên tiếng trước, nhiều lúc cậu bị suy nghĩ đó của mình mà không hiểu sao lại khó chịu nhưng cuối cùng cũng không tự chủ được mà nhắn tin trước cho cô, có đôi lúc cậu nghĩ, cậu như vậy là do cậu quá để ý tới cô hay do cậu sợ mất đi một người bầu bạn cùng cậu.
Mấy hôm nay nhiều lần cậu nhấc điện thọai lên định nhắn tin cho cô, nhưng cậu cố gắng khắc chế mình, cậu muốn xem lần này cậu không nhắn tin trước cô thật sự là không nhắn tin lại cho cậu không.
- Này làm gì mà nhìn điện thoại thất thần thế nhok, đợi tin nhắn của ai ak. Nhất Sơn ca thình lình thò đầu ra từ phía sau cậu hỏi.
Anh ấy lúc nào cũng vậy từ khi quen anh trong chương trình Cao Năng Thiếu Niên Đoàn, lúc nào anh cũng quan tâm đến cậu, rất để ý đến tâm trạng của cậu, mặc dù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiec-dong-ho-thoi-gian-tfboys/650272/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.