Bọn họ đi đến một công viên giải trí nằm ở khu vực lân cận.
Hôm nay nơi này đã được bao trọn, phía ngoài cổng là một hàng dài các vệ sĩ mặc vest, tóc đen mắt đen như nhau. Khi họ vừa bước đến gần, đám người ấy đồng loạt cúi người, giọng nói chỉnh tề vang lên:
"Hoan nghênh người may mắn trúng thưởng – Chung tiên sinh!"
Chung Ánh Nhai đã từng đến nơi này một lần vào khoảng 5 năm trước, khi đó nơi này vừa mới được xây xong, Commus đã dẫn y tới.
Y là người đã từng có ma pháp nên không hiểu nơi này có gì đáng để vui chơi, nếu muốn thì trong vòng một giây y đã có thể lên trời xuống đất cả trăm lần rồi. Nhưng sau đó Commus đưa y thử qua vài trò chơi, y mới dần hiểu ra — đối với bọn họ, điều thú vị không nằm ở trò chơi mà là bầu không khí khi ở bên nhau.
Mà lúc này bọn họ dừng lại trước một đu quay khổng lồ. Tần Ánh Uyên kiên quyết không để Commus đi cùng, nói rằng chỉ có người may mắn mới được phép lên.
Commus nhất định muốn đi theo nhưng cuối cùng lại bị Chung Ánh Nhai vỗ nhẹ một cái lên vai, ra hiệu cho hắn bằng ánh mắt, thế là đành từ bỏ.
Cửa buồng đóng lại, vòng đu quay chầm chậm bắt đầu chuyển động. Ánh mắt Chung Ánh Nhai rơi lên khung kính ngoài cửa, thấy Commus đang điên cuồng vẫy tay về phía mình. Y cũng giơ tay lên, nhẹ nhàng vẫy lại. Commus lập tức cười tươi như hoa, càng vẫy tay hăng hái hơn — trông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiec-nanh-huyet-khe-quy-hac-vien-son/2765966/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.