Thật lạ…như lẽ ra, cùng với những bộn bề thì những nét hấp dẫn trên gương mặt ấy phải nhạt dần chứ không phải càng hiện ra thật rõ theo từng ngày và đôi khi lại làm cô ngẩn ngơ đến thế…
*
Những ô cửa kính sáng bóng gắn trên dãy nhà tầng được phủ lớp sơn trắng mịn trơn nhẵn còn đọng vài vệt nắng nghịch ngợm.
Trên những hành lang trải dài, học sinh tụ tập trước cửa lớp, cùng làm vài thứ để tiêu bớt thời gian còn lại của giờ nghỉ trưa kéo dài một tiếng đồng hồ.
Hỗn tạp âm như cơn lốc ầm ỹ , chỉ phút chốc đã văng vẳng khắp học viện.
Giai điệu sôi động từ chiếc MP3 không cắm phones, tiếng hú hét khi nam sinh nào đó đột nhiên trèo lên lan can để diễn xiếc giữ thăng bằng, bàn về một trò chơi điện tử mới ra hay tranh luận về những hãng thời trang nổi tiếng…
Phảng phất quanh bầu không khí tinh sạch là hương thơm của những loài hoa sau khuôn viên trường.
Phía căng tin yên tĩnh chỉ còn thưa thớt vài bóng người, những học sinh này vì một vài lí do nào đó nên có bữa trưa muộn.
Những chiếc bánh ngọt được phủ thêm lớp kem trắng, đặt trên những chiếc đĩa sứ. Những loài trái cây nhiệt đới đựng trong giỏ gỗ nhỏ xinh . Máy nước tự động đặt ở bốn góc phòng thi thoảng lại phát ra tiếng bộp bộp khi có lon nước rơi xuống.
Một chiếc bàn kê ngay sát cửa kính, bày trên khăn trải bàn sọc kẻ carô là ly nước lọc và hai chiếc bánh mì đen.
Đông Vy uống cạn nước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiec-om-tu-vet-gio-qui/1298899/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.