Mồ hôi lạnh bất ngờ chảy xuống từ trán Duncan. Anh ta vội nắm chặt micro trong tay, thậm chí Duncan còn không biết mình đã điều chỉnh nhịp thở bao nhiêu lần.
“Cậu Duncan quả nhiên rất tuấn tú, xuất chúng.” Một giọng nói cất lên, nhẹ nhàng và dịu dàng nhưng không mất đi sự trang trọng.
Không ai ngờ rằng người lên tiếng lúc này lại là Dolores, người luôn yên lặng và thư thả kia.
Dolores mỉm cười e thẹn, sau đó cô ấy ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Yên đang đứng ở hàng đầu của đám đông: “Sắc mặt của cô bạn gái xinh đẹp người Trung Quốc của anh hình như hơi lạ, chắc hẳn là cô ấy đã rất nóng lòng muốn bắt đầu xem những món đồ quý giá. Xin hãy nhanh chóng bắt đầu.”
Câu nói này của cô ấy thật sự là quá cao tay. Tuy mọi người xung quanh đều không hiểu nhưng gương mặt của cha Duncan, Gregory Chub, đã tối sầm lại.
Sau khi suy nghĩ một giây, ông ta nhanh chóng bước lên sân khấu, giật lấy micro từ tay Duncan, vung tay lên: “Cô Dolores quá khen rồi, nếu đã vậy, xin mời mọi người di chuyển đến phòng đấu giá, buổi đấu giá sẽ bắt đầu ngay lập tức.”
Khi mọi người bắt đầu di chuyển lên lầu, ngay lúc đó Chub mới dám nhéo tai Duncan, kéo anh ta vào một góc tối của đại sảnh.
Ông ta chưa kịp mở miệng trách mắng thì Tiểu Yên đã lo lắng chạy theo, cô ta ôm lấy Duncan đang bối rối kia, đôi mắt ngấn lệ nhìn Chub cầu xin: “Xin bác đừng trách Duncan, anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiem-huu-tuyet-doi-da-ma-vo-cuong/1775148/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.