Cặp mi dày và dài của Thẩm Mộ Khanh chớp chớp, đôi mắt hạnh yêu kiều lộ vẻ tìm tòi nghiên cứu, sau đó bỗng dưng kinh ngạc.
Cô vô thức lùi về sau một bước, cô nắm lấy tay Dolores rồi kéo cô ấy.
“Anh... Anh muốn đòi lại khoản tiền kia à?” Cuối cùng Thẩm Mộ Khanh cũng nhớ ra người đàn ông trước mặt cô là ai. Cô còn tưởng anh ta có ý đồ xấu với một triệu đô la kia nên cẩn trọng hỏi.
Duncan thấy vậy vội lắc đầu xua tay: “Không phải, một triệu đô đó xứng đáng thuộc về em, tôi cũng chưa đến nỗi phải đòi về.”
Thẩm Mộ Khanh vẫn không chịu buông lỏng cảnh giác, cảnh tượng ngày đó chạy như gió lốc vẫn hiện rõ mồn một trước mắt cô.
Mấy cậu ấm nhà giàu liều mạng đua xe không khiến cô có chút ấn tượng tốt nào cả.
“Quý cô, trong tình huống khẩn cấp lúc đó chắc đã xảy ra hiểu lầm gì rồi, người lái xe không phải là tôi mà là Gershon Franklin. Tôi cũng không thể hiểu cách làm việc của anh ta.” Thấy vẻ mặt của Thẩm Mộ Khanh, Duncan đau lòng, hoảng hốt vội giải thích với cô.
Nhưng dáng vẻ này ở trong mắt người khác lại mang hàm ý khác.
Tiểu Yên kéo tay Duncan, miễn cưỡng mỉm cười với Thẩm Mộ Khanh: “Chị Khanh, đây là bạn trai em, hiện tại em sống rất tốt.”
Cô ta nói bằng tiếng Trung nên chỉ có hai người mới hiểu được. Tuy Duncan không hiểu nhưng khi Tiểu Yên ôm tay anh ta nói thế thì anh ta lập tức rụt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiem-huu-tuyet-doi-da-ma-vo-cuong/1775150/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.