Thấy Rắn Đuôi Chuông thề thốt như vậy, Thẩm Mộ Khanh cũng không hỏi thêm gì nhiều, cô đè nén chút sợ hãi còn sót lại trong lòng, chậm rãi đưa cánh tay nhỏ nhắn đến gần cửa sổ.
Tay cô nắm lấy cơn gió, một luồng khí mạnh mẽ bị lòng bàn tay cô cản lại, cuối cùng nhanh chóng bị lòng bàn tay tách làm hai.
Thẩm Mộ Khanh thầm hạ quyết tâm, duỗi hẳn tay ra ngoài.
Nhưng không ngờ, cô còn chưa kịp duỗi thẳng tay thì một chiếc siêu xe màu bạc phi thẳng qua xe của bọn họ.
Lực cản của luồng khí tăng mạnh, tiếng gầm rú rung trời của động cơ xe, Thẩm Mộ Khanh chỉ cảm thấy đường quốc lộ bắt đầu rung chuyển.
Tốc độ của chiếc xe đấy rất nhanh, mới đó mà đã vượt qua Rắn Đuôi Chuông.
Chiếc xe đột ngột phi đến khiến Thẩm Mộ Khanh sợ hãi đến mức hét lên, cánh tay vừa mới vươn ra lại rụt lại ngay lập tức.
“Cái gì thế?!”
Rắn Đuôi Chuông mải mê lái xe trên con đường quốc lộ rộng rãi này đến nỗi quên mất phải quan sát gương chiếu hậu.
Nhìn chiếc siêu xe màu bạc gầm thấp thuôn gọn trước mặt, trong ánh mắt chỉ toàn là tức giận.
Rõ ràng là có thể vượt một cách bình thường, nhưng chiếc xe này lại đột nhiên áp sát khiến Thẩm Mộ Khanh sợ hãi.
Đây rõ ràng là đang khiêu khích.
Thẩm Mộ Khanh có thể nhịn được, Rắn Đuôi Chuông lại không phải người có thể chịu đựng chuyện này.
Động tác tay của cô ấy nhanh chóng thay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiem-huu-tuyet-doi-da-ma-vo-cuong/1775172/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.