Nghe được đầu kia truyền đến tiếng khóc, Tùy Nhạc nóng nảy: "Chiến Chiến? Nói chuyện, ngoan, em nói đi!"
Chiến Chiến nghe thanh âm Tùy Nhạc, không khống chế được, ôm điện thoại di động ngồi ở trên sàn nhà ríu rít khóc thút thít. Mới vừa từ trong miệng mẹ biết được sự tình của ông nội cô liền cảm thấy đầu óc trống rỗng. Ông nội vĩnh viễn tinh lực dồi dào, thanh âm còn muốn lớn hơn cô, động một chút là muốn xắn tay áo đánh nhau một trận với cô, một người cứng rắn vậy. . . . Sao lại!
"Trái tim ông nội có vấn đề, báo cáo kiểm tra sức khoẻ vừa ra, tổ chức lập tức phái bác sĩ khoa tim giúp ông nội kiểm tra hoàn toàn. . . . Kết quả lại là. . . . Tình huống vô cùng xấu." Mẹ Chiến nhỏ giọng kể tình cảnh lúc ấy, trong đầu Chiến Chiến càng ngày càng mông lung.
"Ông nội tức giận thì dễ dàng đỏ mặt tía tai, tâm tình cũng không ổn định, thật ra thì không phải do lớn tuổi nên tính khí càng không tốt. . . . Mà là tâm huyết không đủ. . . ."
Là thế sao? Chiến Chiến mờ mịt nghĩ tới, vào lúc đó, mình luôn cãi vả với ông, khiến ông giận đến ngồi ở trên ghế sa lon run cầm cập. . . . Nếu như không phải giả trang thành Chiến Đình Đình bởi vì "Chiến Xa", nếu như cãi vả vẫn không ngừng vẫn tăng lên, nếu như. . . .
Chiến Chiến đột nhiên cực kỳ sợ, sợ sự "nếu như" đang quanh quẩn trong đầu.
"Con nên hiểu tình thương của ông nội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-chiem-huu/1631856/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.