“Sao vậy?” Lê Văn Vân hỏi.
“Nói qua điện thoại rất khó nói, anh mau trở về trước đi.” Phạm Nhược Tuyết nói.
“Được!” Lê Văn Vân không chần chừ nữa, cúp điện thoại rồi nhanh chóng lái xe về nhà.
Khi vừa về đến nhà đã thấy mấy người Phạm Nhược Tuyết đang ngồi đó.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lê Văn Vân hỏi.
Phạm Nhược Tuyết nói với một vẻ mặt nghiêm nghị: “Long Nhã Lâm đã mất tích.”
“Long Nhã Lâm?” Lê Văn Vân cau mày hỏi: “Cháu gái của Long Ưng Đài?”
“Anh quen à?” Phạm Nhược Tuyết hỏi Lê Văn Vân với vẻ ngạc nhiên.
“Ừm, trước đó Vương Giai Kỳ dẫn anh đi gặp gỡ mấy dòng họ võ thuật ở Yên Kinh, cũng chính là vào ngày sinh nhật của Long Ưng Đài, anh đã đến đó một lần.” Lê Văn Vân nói: “Mất tích thế nào vậy?”
“Cô ấy nhận được tin nhắn wechat từ Phùng Vĩ, nói rằng đã phát hiện tung tích của Lâm Thiếu Hoa.” Phạm Nhược Tuyết thở dài nói: “Chắc anh cũng biết con gái của ông cụ Long, cũng chính là bố mẹ của Long Nhã Lâm đã bị Lâm Thiếu Hoa giết trong lúc thực hiện nhiệm vụ, Long Nhã Lâm vẫn luôn muốn gia nhập Người Gác Đêm.”
“Cô ấy luôn muốn trả thù cho bố mẹ, Phùng Vĩ biết chuyện đã gửi tin nhắn cho cô ấy.
Sau khi cô ấy biết tin thì đã cầm đao chạy ra ngoài và vẫn chưa nói cho ông cụ Long biết, mãi đến tối ông cụ mới phát hiện ra.” Phạm Nhược Tuyết nói.
Lê Văn Vân cau mày.
Trong bữa tiệc hôm đó, anh đánh hai người con trai của Phùng Vĩ, lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-lang-o-re/1280287/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.