Dứt lời, Lê Văn Vân cầm đao, lao thẳng đến chỗ Eddie Hodges, đồng thời, Lê Văn Vân cũng giống như tên rời cung, nhằm về phía Eddie Hodges.
"Xoẹt!"
Lại thêm một tiếng rút đao nữa vang lên, đao Vô Danh ra khỏi vỏ!
Lê Văn Vân và Eddie Hodges đương nhiên phải đánh một trận, anh thử xem mình và người đứng vị trí thứ hai Thiên Bảng, rốt cuộc thua kém bao nhiêu.
Hay là nói thực lực hai người đã gần tương đương nhau rồi.
Eddie Hodges chính là một vật tham chiếu, nếu anh có thể đánh ngang cơ với Eddie Hodges, vậy thì anh đủ thực lực để thắng Demps.
Eddie Hodges hơi híp mắt, nhìn thấy Lê Văn Vân xông tới, ông ta giơ tay lên, một thanh trường kiếm Kỵ Sĩ đột nhiên bay tới, tay trái ông ta cầm ly rượu, tay phải cầm chuôi trường kiếm Kỵ Sĩ sau đó quơ ngang một cái.
"Keng!"
Đao kiếm đụng nhau, trong chớp mắt, chân khí đột nhiên nổ ra, sô pha, bàn trà bên cạnh thoáng chốc bay tứ tung.
"Nhóc con!" Trong mắt Eddie Hodges thoáng hiện lên một chút đau đớn, đồng thời cũng có một chút chấn động.
Lê Văn Vân mạnh, mạnh vượt quá sức tưởng tượng của ông ta rồi.
Trong lần va chạm này, ông ta cảm thấy độ mạnh chân khí của Lê Văn Vân không hề thua kém ông ta là bao.
Lê Văn Vân mới bao nhiêu tuổi hả, chưa tới ba mươi!
"Ầm!"
Ông ta đột nhiên đẩy Lê Văn Vân ra, nhìn sô pha và chiếc bàn trà bị chân khí ập đến mà vỡ tung, mặt ông ta tái đi.
"Trở lại!" Lê Văn Vân còn muốn vác đao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-lang-o-re/1280573/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.