"Nếu đã vậy, tôi không dẫn mấy cậu đi nữa.
" Minh Sùng nói: "Nếu tôi đến, có khả năng sẽ tạo thành một chút rối loạn, cứ để Số Hai dẫn mọi người đi đi, đúng lúc tôi cần đi xử lý một số chuyện.
Mặt khác, mấy người kia còn cần ở lại huấn luyện, cậu xem xong thì đừng dẫn bọn họ đi, tự mình rời đi là được.
"
Lê Văn Vân gật đầu nói: "Đã hiểu!"
Đợi đến lúc Minh Sùng rời đi, Hoàng Thi Kỳ mới dẫn ba người đi vào trong trấn.
Sau khi tiến vào, Lê Văn Vân mới chính thức cảm thấy rung động vì nơi này, trong trấn, không ai dưới cao cấp, mà hễ cứ bảy tám người là sẽ có một đỉnh cấp.
Điều này cũng có nghĩa là nơi này chỉ sợ có đến vài trăm đỉnh cấp.
Tại đây gần như mỗi tiểu đội đều là tiểu đội tiên phong, điều này quả thực khiến trong lòng Lê Văn Vân có chút giật mình.
Khó trách Eddie Hodges có phần sợ Minh Sùng, chỉ cần kéo bừa một tiểu đội trong này ra, dựa vào chiến thuật rèn luyện hàng ngày cùng chiến thuật phối hợp của Người Gác Đêm, chỉ sợ có thể dẹp yên cả khu Tội Ác.
Đương nhiên, lúc Lê Văn Vân nhìn thấy những người này, cũng có cảm giác bọn họ không giống Người Gác Đêm, người nơi này đều không ai mặc quần áo đàng hoàng, người hút thuốc kẻ uống rượu, không khác gì lưu manh.
Nhưng có không ít người lúc nhìn thấy Hoàng Thi Kỳ, trong mắt ánh lên vẻ sợ hãi.
"Cô lại đánh người bên trong này hả?" Lê Văn Vân hỏi.
Hoàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-lang-o-re/1280585/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.