Bên phía đối phương có người cấp bậc Thiên Vương, còn bên phía anh chỉ có năm người thôi.
Về cách biệt sức mạnh, bên phía đối phương đã hơn một người rồi.
Vì vậy không còn cách nào khác hết, bọn họ không thể để cho những binh sĩ còn lại đi vào chỗ chết.
Cách biệt giữa Thiên Vương và đại soái tám sao không phải chỉ là đôi chút.
“Chúng tôi nhận thua!”
Liễu Quân hét to về phía đối thủ.
Mấy người Kirock dường như đã sớm đoán ra cục diện này rồi, không thể kìm được tiếng cười khinh miệt.
Bây giờ, thể cuộc đã một lần nữa quay lại phía họ.
Tiếp sau đó, chính là trận chiến với cấp bậc Thiên Vương.
Elvis có phần ngạc nhiên, không ngờ Bắc Sơn lại thẳng thắn nhận thua như thế.
Nhưng anh ta không để lộ vẻ xúc động nào, hô lên: “Bắc Sơn thắng bốn mươi lăm trận, Kirock thắng bốn mươi sáu trận!”
“Bây giờ, bắt đầu trận tiếp theo”
Vũ Hoàng Minh hít một hơi thật sâu, trận chiến tiếp theo đây, không cần tới những binh sĩ còn lại nữa.
“Các anh em nghỉ ngơi cho tốt”
Anh quay đầu nhoẻn môi cười với hơn mười binh sĩ.
Các binh sĩ lập tức đứng thẳng người, vành mắt đỏ hoe.
Phía sau bọn họ có hơn bảy mươi thi thể.
Đây đều là những người đồng đội, tình cảm thân thiết như sinh mệnh của họ.
Thế mà, bọn họ đã đi về Liên Hợp Quốc bên kia cả rồi.
Vũ Hoàng Minh khẽ mỉm cười nhìn những thi thể được phủ bạt trắng lên trên.
Có một dấu vết của những giọt nước mắt trên mắt anh.
Trong mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-long-quan-tro-lai/647199/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.