Trần Ninh nhìn về phía Hàn Cẩn Du, cười nhạt nói: "Tôi tới vội vàng, quả thực chưa chuẩn bị gì cả.
Nhưng nếu anh Hàn đã nói như vậy thì tối nay tôi vẫn sẽ quyên góp cho trường cũ của vợ tôi, vậy để tôi thể hiện một chút nhé!
Trần Ninh nói xong thì quỳ xuống trước mặt Tổng Sính Đình.
Trong sự khiếp sợ của tất cả mọi người có mặt, anh cởi giày cao gót thủy tinh trên chân trái của Tổng Sính Đình rồi để lên bàn, mỉm cười nói: "Lấy chiếc giày cao gót này đi!"
Khuôn mặt Tổng Sính Đình đỏ bừng lên, cô hận không thể đá chết Trần Ninh.
Mọi người có mặt trợn tròn mắt, người chủ trì Từ Dương cũng cười khổ nói: "Cậu Trần, chúng tôi không định giá đấu giá được chiếc giày mà cậu lấy ra đâu!"
Trần Ninh mỉm cười nói: "Vậy thì không đặt giá thấp nhất và giá cao nhất nữa, ai trả giá cao sẽ có được."
Hàn Cẩn Du không ngờ Trần Ninh lại vô sỉ như vậy, anh không bỏ ra nổi một món đồ để đấu giá từ thiện mà lại cởi một chiếc giày cao gót của Tổng Sính Đình Giày để làm bia đỡ đạn.
Anh ta cười mỉa trong lòng: Được, nếu anh đã lấy giày cao gót của vợ anh ra để đấu giá, vậy tôi sẽ mua lại, xem anh còn thể diện không?
Hàn Cẩn Du nghĩ như vậy, bèn giơ bảng lên: "Tôi trả giá một nghìn!"
Các ông chủ có mặt nhìn thấy Hàn Cẩn Du trả giá đấu giá thì đều hoàn hồn, hăng hái tham gia góp vui trả giá theo.
Rất nhanh, giá giày cao gót
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-long-vo-song/1873934/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.