Trần Ninh hoàn toàn không nghe theo lời cảnh báo của Đinh Văn Bác, anh cùng với Tống Sính Đình, Đổng Kha và Tống Thanh Thanh tiếp tục tập cưỡi ngựa ở trường đua Tây Sơn.
Đồng Thiên Dương tìm thấy cho Tống Sính Đình và những người khác một vài con ngựa ngoan ngoãn, loại ngựa này không có tính khí và chỉ thích hợp cho những người mới tập cưỡi Tống Sính Đình cùng mọi người cười nói đùa giỡn, luyện tập cả một buổi chiều, bọn họ đến đây vui vẻ, trở về cũng rất vui vẻ.
Mặt trời lặn và màn đêm buông xuống.
Trần Ninh cùng Điển Chử và Tống Thanh lái xe trở về thành phố từ Trường đua Tây Son.
Tống Sính Đình, Đổng Kha và Tống Thanh Thanh vì tập cưỡi ngựa quá mệt nên trên đường về đã ngủ gật.
Điển Chử đang lái một chiếc xe cờ đỏ, lái dọc theo con đường vắng vẻ về phía thành phó.
Chọt thấy trước mặt có hai chiếc ô tô màu đen chen chúc giữa đường, cả hai chiếc xe vụt đôi.
Có bảy tám người đàn ông mặc quần áo khác nhau đứng bên cạnh hai chiếc xe, chỉ trỏ, dường như đang tranh cãi về điều gì?
Điễn Chử dừng xe!
Trần Ninh nhàn nhạt hỏi: “Làm sao vậy?”
Điển Chử nhìn cách mình bị chặn lại, cau mày nói: “Có vẻ như hai chiếc xe đã bị trầy xước phía trước.
Một nhóm người và hai chiếc xe đang chặn giữa đường, họ dường như đang tranh cãi với nhau.”
Trần Ninh nhìn Tống Sính Đình, Đổng Kha và Tống Thanh Thanh đang ngủ, sau đó liếc nhìn nhóm người đang chặn đường.
Đột nhiên, anh phát hiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-long-vo-song/1874200/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.