Nếu anh ta có được Tống Sính Đình, thì hai tay vừa ôm mỹ nữ vừa cầm tiền tài.
Nhà họ Hà cũng sẽ trở thành một dòng họ tài phiệt lớn, từ đó sẽ ngày càng phát lên!
Anh ta đi tới trước bàn của đám người Trần Ninh, cười tươi nhìn Tống Sính Đình: “Sính Đình!”
Tống Sính Đình nhìn thấy Hà Hoan thì khẽ ngây người một chốc, sau đó kinh ngạc nói: “A, là anh, Hà giáo quan ở trường đại học!”
Hà Hoan đưa tay về phía Tống Sính Đình, cười nói: “Chúng ta đã lâu không gặp!”
Tống Sính Đình sửng sốt, lập tức nói: “Xin lỗi, Hà giáo quan, chồng tôi không thích tôi bắt tay với những người đàn ông khác.”
Tống Sính Đình nói xong liền giới thiệu Trần Ninh với Hà Hoan: “Đây là chồng tôi, Trần Ninh.”
Hè Hè liếc mắt nhìn anh, vẻ mặt khinh thường nói: “Hóa ra là Trần tiên sinh.
Trần tiên sinh làm việc ở đâu vậy thế?
Dẫn người nhà vợ đi ăn cơm mà lại đi gọi những món thế này à?”
Trần Ninh khẽ cau mày, anh cảm nhận được Hà Hoan có ý đồ với Tống Sính Đình, cũng như thái độ thù địch của Hà Hoan đối với anh.
Anh bình tĩnh nói: “Tôi chỉ là một quân nhân thôi!”
Quân nhân ư?
Hà Hoan cười lạnh chế nhạo: “Cậu là quân nhân mà không biết phép tắc gì à? Nhìn thấy tôi sao lại không chủ động đứng dậy chào hả?”
“Bây giờ tôi ra lệnh cho cậu, lập tức đứng dậy hành lễ với tôi.”
Nhóm người Giang Khâm đều cười cợt nhìn về phía Trần Ninh, bọn họ đều biết Hà doanh trưởng đang cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-long-vo-song/1874681/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.