Khi Tiêu Việt về đến nhà, cha mẹ Tiêu đều không ở nhà, thứ hai mà, cho dù đêm hôm trước Vạn Thục Lan và Tiêu Ứng Long lòng dạ lo lắng thế nào đi nữa, là giáo viên, luôn phải lên lớp cho học sinh.
Chưa kể Vạn Thục Lan còn dạy môn lịch sử ban xã hội của lớp mười hai, tháng sáu sẽ thi đại học rồi, không thể bỏ chương trình học được.
Sau khi tan tiết học cuối cùng của buổi chiều, Vạn Thục Lan cầm bài thi môn khoa học xã hội giáo viên chính trị đưa tới, chuẩn bị mang về nhà phê chữa phần thi thử môn lịch sử thứ năm tuần trước, bà dạy môn lịch sử của mấy lớp mười hai, bài thi xếp một chồng dày, cầm hai túi lớn sắp xếp gọn gàng mới miễn cưỡng mang về.
Vừa vào nhà đã nhìn thấy Tiêu Việt ngồi ở phòng khách loay hoay với máy tính.
Vạn Thục Lan khẽ giật mình, sau đó lại rủ mắt xuống, từ tốn nói câu: “Về rồi?”
Khác hẳn với vui sướng khi Tiêu Việt về nhà trước đây, lần này nhìn thấy con trai mấy tháng không gặp bà tỏ ra không kinh ngạc không thích, không hề có dấu hiệu vui vẻ.
“Vâng, vừa đến không lâu.” Tiêu Việt không để ý đến sự lạnh nhạt của mẹ mình, lúc này Vạn Thục Lan đang nổi giận, không bị đổ ập xuống đầu một hồi thuyết giáo ngay khi bà vào cửa, Tiêu Việt đã cảm ơn trời đất rồi.
Thần thái tự nhiên đi tới trước cửa, vươn tay định nhận bài thi trong tay Van Thục Lan, nào biết tay vừa đụng vào túi nhựa đựng bài thi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-luoc-cua-dan-ky-thuat/500051/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.