Hai mắt Quý Thần Ly sáng lấp lánh, chỉ vào bản đồ treo trên tường, khí thế bừng bừng, "Châu Phi hoang dã!"
- ----------------------
Gánh nặng quá khứ được trút bỏ, vì thế cuộc sống của Quý Thần Ly đột nhiên mất đi mục tiêu phấn đấu.
Cả ngày ở trong viện hoặc là ngủ hoặc là chăm trẻ, trừ phi Đào Nguyên ngẫu nhiên nghĩ ra sai nàng đi làm chuyện gì đó, không thì nàng sẽ dọn chiếc ghế trúc cũ kỹ tạm thời thuộc về nàng ra sân ngồi phơi nắng, bên cạnh vẫn đặt tách trà có niên đại hơn 20 năm trước.
Chỉ qua mấy ngày, da thịt trên người Quý Thần Ly bắt đầu tiêu tán.
Đào Nguyên thấy Quý Thần Ly cả ngày ăn không ngồi rồi chịu không nổi, hôm nay cùng nàng nhặt rau trong sân, bất đắc dĩ nói: "Em tính toán cứ mãi nằm không như thế?"
Quý Thần Ly vặt lá úa khỏi thân, giữ phần rau muống còn tươi lại, không nâng mí mắt: "Bằng không?"
"Thần Thần, em ly hôn được với Minh Lãng chị cũng rất vui.
Nhưng cao hứng nhiều ngày như vậy cũng nên nghĩ đến tương lai đi? Em định cả đời cứ sống như phế nhân như vậy sao? Đây là cái em gọi là sống cho chính mình sao?"
Đương nhiên không phải.
Quý Thần Ly âm thầm phản bác trong lòng.
Nàng lúc trước đã lên kế hoạch rất hoàn mỹ.
Tìm một mặt tiền nhỏ ở góc đường gần trường học, không cần lớn, hai mét vuông là được, sau đó ở nơi đó sáng sớm chuyên bán ít bánh rán, giò cháo, quẩy sữa, đậu nành linh tinh.
Tuy mệt một chút, lợi ở chỗ cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-luoc-ly-hon-cua-anh-hau-het-thoi/1373140/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.