“Hây!” Nghe thấy lời này của Tiêu Thanh, Đinh Chấn Huy khó chịu, nói: “Con người này của anh sao mà không biết suy xét như vậy, tôi ỷ vào thế lực gì của anh? Không phải tôi chính là dùng cảnh sát anh gọi đến để xóa sạch sàn đấu quyền anh này sao? Sao lại gọi là ỷ vào thế lực của anh để làm màu?” “Nếu không có mặt mũi của tôi, người anh gọi đến, anh ta dám động vào Trương Ngọc Long sao? Anh tỉnh táo một chút cho tôi! Trương Ngọc Long bị tiêu trừ là ông ta sợ tôi bảo hộ quốc chiến soái trừng trị ông ta nên đã chủ động chấp nhận bị bắt, không phải sợ Hoắc Thiệu Đông, càng không phải sợ anh mới đồng ý bị bắt, anh hiểu không?” Anh ta có một bộ dạng chán nản. “Cậu Đinh, đừng tức giận!” Ngô Tuệ Lan cười ha ha, sau đó mắng Tiêu Thanh: “Cái thứ không có lương tâm như cậu, cậu Đinh đã cứu cậu, không cảm ơn người ta cũng thôi đi, còn nói người ta ỷ vào thế lực của cậu làm màu, cậu có thể lực gì để người ta ỷ vào? Cậu nói cho tôi biết, cậu có thể lực gì cho người ta dựa vào?”
Tiêu Thanh đang muốn mở miệng, Mục Thiên Lam khuyên nhủ: “Được rồi, Tiêu Thanh, đừng giành công với cậu Đinh nữa! Cảnh sát là anh bảo ông Hoắc dẫn tới là không sai, nhưng xóa sạch sân quyền anh này chính xác là công lao của cậu Đinh, nếu không phải anh ta ra mặt sân quyền anh này không tiêu trừ được. “Đương nhiên, nếu anh ta không ra mặt, anh cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-soai-bat-nat-vo-toi-nam-mo-di/1009803/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.