Chương 1793:
Người đeo mặt nạ rồng đen mỉm cười hài lòng khi nghe lời nói của bọn họ. Nhưng ông ta vẫn dặn dò lần nữa: “Mọi người nhất định phải cẩn thận đấy, không được để lại dấu vết. Nếu chuyện-chúng ta cấu kết.với nước ngoài mấy năm nay mà bị Lạc Việt phát hiện ra thì chúng ta có chết cả trăm lần cũng không đủ đâu!”
“Giời ơi, biết rồi. Tôi hận Lạc Việt đến thấu xương cơ mà, sẽ không để bại lộ sớm như vậy đâu. Tôi muốn tận mắt nhìn thấy bọn chúng bị hủy diệt!”
“Tôi còn chưa báo thù được đâu. Làm sao mà để bị lộ được chứ?”
“Ha ha, tôi là tội nhân của Lạc Việt? Tôi muốn cho bọn chúng biết cái gì mới gọi là báo thù!”
Vân vân và vân vân…
Vừa nhắc tới điểm này là mọi người đều lộ ra dáng vẻ cực kỳ tức giận, phẫn nộ ngập trời, lập lời thề quyết không đội trời chung! Cứ như thể Lạc Việt đã làm ra chuyện -gì.cực kỳ bi thảm đối với bọn họ vậy.
“Được rồi, tất,cả đi xuống chuẩn bị hết đi”
Người đeo mặt nạ rông đen dặn dò.
Khóe miệng ông ta cong lên, rất là vui vẻ khi nhìn thấy cảnh này.
Phía bên kia, Diệp Lâm Quân nhận được mệnh lệnh từ Vệ binh Viêm Long. Họ muốn anh hộ tống một lô đồ vật từ Đông Cảnh trở lại kinh thành.
Mệnh lệnh này rất khẩn cấp, yêu cầu anh trực.
tiếp xuất phát.
Không có Phàn Thắng Nam, Diệp Lâm Quân dễ dàng vứt bỏ vệ binh thân cận của cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-tran-quoc/2130628/chuong-1793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.