Dương Tuấn Thiên rất hài lòng với đề xuất của Lâm Mộng Vân.
Bởi vì, khả năng anh ta thua gần như bằng không!
Tất cả những đội viên ở đây đều là người của anh ta, có ai mà không giúp đỡ anh ta chứ? Chỉ cần tìm đại hai người, người đại diện cho Giang Nghĩa chắc chắn sẽ bỏ cuộc, đến lúc đó, Giang Nghĩa làm sao mà thắng được?
Dương Tuấn Thiên gật đầu: “Ưm, đề xuất này không tệ.
Nếu như đã là so sánh kiếnthức lý thuyết thì phải dùng thực tiễn để chứng minh.
Tôi không cần phải tự mình thực hiện.
Thế thì sao, Giang Nghĩa, cậu có dám so không?”
Giang Nghĩa gật đầu: “OK, tôi không có ý kiến gì."
Vấn đề mấu chốt là chọn hai người nào?
Lâm Mộng Vân đã chủ động đứng lên và nói: “Không cần phải đặc biệt đi chọn người làm gì.
Chọn tôi và Điền Kê là được? Vừa hay hai chúng tôi đều có vấn đề ở vào khúc cua.
Tôi đại diện cho Giang Nghĩa, còn Điền Kê đại diện cho Tuấn Thiên, thấy sao?’
Gương mặt của Dương Tuấn Thiên đột nhiên nặng trĩu.
Nếu nói có ai ở đây không thể nào bỏ cuộc, thì chỉ có một người, và đó chính là Lâm Mộng Vân!
Anh ta cũng không tiện bác bỏ Lâm Mộng Vân.
Điền Kê trầm giọng nói: “Đội trưởng, đừng lo lắng, dù sao tôi cũng là tay đua chuyên nghiệp, hơn nữa về mọi mặt tôi nhỉnh hơn cô Lâm rất nhiều.
Để tôi đua với cô ấy, tôi không bắt nạt cô ấy là khách sáo lắm rồi, cô ấy còn muốn thắng? Không thể nào."
Nếu Lâm Mộng Vân không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-tu-la/1908418/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.