Lưu Đức Vượng nhìn Giang Nghĩa giống như nhìn kẻ ngốc: “Ha ha, dựa vào đâu? Cậu coi cậu là Đại La Kim Tiên sao?”
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy một chiếc BMW màu bạc từ từ chạy tới, đỗ ở bên đường.
Sau đó, một ông lão từ trên xe bước xuống.
Vừa thấy người này, Lưu Đức Vượng và giám đốc Tào đều bị dọa giật mình, hai người vội vàng dập tắt điếu thuốc, đứng cung kính.
Người này chính là phó chủ tịch của phân bộ khu Giang Nam của Star Jewelry --- Vương Kiện Lai!
“Ông Vương, ông sao lại tới đây?” Lưu Đức Vượng khách sáo hỏi.
Trờ ????m ????r????m h????yề???? ????rùm ﹍ ????r????m????r ????y????????.???????? ﹍
Vương Kiện Lai lẳng lặng đi tới, vừa đi vừa nói: “Tôi nghe nói chi nhánh mới mở này lợi dụng danh tiếng của Star Jewelry chúng ta lừa khách, đặc biệt tới xem thử.
”
Lưu Đức Vượng cười khan hai tiếng: “Ha ha, ông Vương ông yên tâm, tôi đã điều tra rõ rồi.
Không phải là cửa hàng của chúng ta lừa người, mà là những người này muốn lừa chúng ta! Cho rằng chúng ta là cửa hàng mới mở dễ bắt nạt, lấy đồ giả, bill giả đến yêu cầu trả hàng, ha ha, thật sự là ý nghĩ viển vông.
”
Giám đốc Tào bổ sung: “Đúng, những kẻ khốn kiếp này thật đáng hận.
Ông Vương, nơi này có chúng ta là đủ ứng phó rồi, ông mời về cho, tránh gió lớn, khiến ông bị lạnh.
”
“Ừm.
” Vương Kiện Lai gật đầu, quay đầu nhìn sang Giang Nghĩa.
Tuy hai người không nói gì, nhưng hiểu ý của nhau.
Lúc đầu khi còn ở Milan, Vương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-tu-la/310422/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.