Chương 2187
Nguyễn Bình Phàm bị những lời này làm cho sửng sốt, không hiểu lắm.
Ông ấy bỗng nhớ ra: “Chiến thần, lúc trước cậu nói cậu còn giữ lại lá bài tẩy, cậu định dùng bây giờ à?”
“Đúng thế.”
“Cậu nói lá bài tẩy này hơi hèn hạ?”
“Phải.”
“Vậy cụ thể là phải làm thế nào?”
Giang Nghĩa cười khẽ: “Nếu Thân Lâm có thể mượn dao giết người thì sao chúng ta không thể cũng dùng chiêu đó? Dù sao dao cũng ở đó, ai mượn mà không phải là mượn?”
Anh chỉ vào điện thoại trên bàn làm việc, nói: “Quận trưởng Nguyễn, ông gọi cho Phàn Thức đi, tôi có lời muốn nói với ông Ta.
“Được.”
Nguyễn Bình Phàm lập tức câm điện thoại lên gọi.
Điện thoại đổ chuông gần một phần bên kia mới có người nghe máy, có thể thấy Phàn Thức đang rối rằm và bất lực như thế nào.
Nguyễn Bình Phàm đưa điện thoại cho Giang Nghĩa Giang Nghĩa không vội lên tiếng mà cũng giữ im lặng cùng Phàn Thức, sự im lặng này khiến người ta gượng gạo muốn chết.
Một phút sau, cuối cùng Giang Nghĩa cũng nói câu đầu tiên.
“Tôi là Giang Nghĩa.”
Sau đó là câu thứ hai, câu nói khiến Phàn Thức có thể nhảy dựng lên ngay lập tức.
“Tôi gọi cho ông là muốn cho ông một con đường, một con đường để sống tiếp.”
Giờ đây, Phàn Thức đã hoàn toàn mất niềm tin vào việc mình có thể sống tiếp, điều duy nhất mà ông ta có thể làm là bình tĩnh chờ cái chết tới.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-tu-la/338396/chuong-2187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.