Chương 2114
Hoàn toàn không quan tâm tới sự sống chết của Đinh Thu Huyền.
Trên đường lớn rải nhựa.
Đinh Thu Huyền cố gắng đi. Bởi vì đi giày cao gót không tiện đi bộ nên cô dứt khoát cởi giày vứt luôn rồi đi chân trần về.
Vừa nghĩ đến có thể giờ phút này Giang Nghĩa đã bị đám người Phì Trung đánh cho thừa chết thiếu sống, trong lòng cô trào dâng cảm xúc bi thương.
Cô vừa đi vừa khóc rồi lại vừa khóc vừa đi.
Chân cô bị đường nhựa mài rách da chảy máu, nhưng cô vấn nghiến răng bước tiếp.
“Giang Nghĩa.”
“Giang Nghĩa!”
Vào thời điểm tuyệt vọng và bất lực nhất, cô nghe thấy tiếng động cơ gầm rú.
Đinh Thu Huyền ngẩng đầu lên thấy từ xa xa có một chiếc xe mô tô màu trăng đang vọt tới. Chỉ trong tích tắc nó đã lại gần và dừng bên cạnh cô.
Cô nhìn thấy người đàn ông ngồi trên xe không phải ai khác mà là người chồng cô đang mong nhớ – Giang Nghĩa.
“Giang Nghĩal!!”
Bao nhiêu câu từ không thể thốt nên lời, chỉ có nước mắt là không ngừng chảy xuống.
Đinh Thu Huyền nhào lên, đâm thẳng vào lòng Giang Nghĩa rồi vừa khóc vừa nói: “Em tưởng là anh chết rồi. Em cho là sẽ không còn được gặp lại anh nữa. Em tưởng rằng con đường của chúng ta chỉ có thể đi được đến đây thôi. Giang Nghĩa, anh không chết thì tốt quá, tốt quá rồi.”
Giang Nghĩa nhìn chân Đỉnh Thu Huyền bị mài rách da, thấy dáng vẻ nhếch nhác không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-tu-la/338492/chuong-2114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.