CHƯƠNG 1510
Đinh Thu Huyền ngồi trên giường, lông mày nhíu chặt lại, đập mạnh xuống giường, chu môi nhõng nhẽo trách mắng: “Bây giờ là lúc nào rồi mà anh còn không ôm em, dõ em hả?”
Đúng là hết nói nổi.
Lúc này, Giang Nghĩa mới chậm chạp nhận ra, vội vàng cởi giày, luống cuống bò lên giường ôm lấy Đinh Thu Huyền.
Đỉnh Thu Huyền còn giả vờ giấy giụa, lúc này Giang Nghĩa không còn ngu ngốc không buông tay, mà còn ôm chặt hơn.
“Vợ à, anh xin lỗi vì đã giấu em lâu như vậy.
“Anh vẫn luôn muốn tìm cơ hội để nói với em, nhưng mỗi lần lời nói đến bên miệng lại không biết phải nói như thế nào, nên mới cứ giấu diếm như vậy.”
Chuyện này không hề kỳ lạ, với tính cách của Giang Nghĩa, nếu như thật sự nói ra mới là kỳ lạ.
Đỉnh Thu Huyền lạnh lùng hừ một tiếng, tức giận quở trách: “Đây chính là cái mà anh nói với em ba ngày trước, đến lúc đó em sẽ biết tất cả?”
“Đúng vậy.
“Còn đúng vậy? Giang Nghĩa, anh tệ chết đi được!”
Đinh Thu Huyền đánh mạnh vào ngực Giang Nghĩa, một lúc sau mới truy hỏi: “Thành thật khai ra, ngoài chuyện này ra, anh còn lừa em chuyện gì nữa không?”
“Anh chưa từng lừa em, chỉ là chưa nói với em thôi.
“Đó chính là lừa dối!”
Hy Đinh Thu Huyền bĩu môi: “Nhìn dáng vẻ này của anh có lẽ là đã phạm tội nhiều lần, còn có chuyện gì lừa dối em, mau thành thật khai ra!”
Giang Nghĩa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-tu-la/339391/chuong-1510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.