CHƯƠNG 1410
Giang Nghĩa rất bình tĩnh nói những lời này, giống như không có gì ghê gớm.
Nhưng Trịnh Bác Dương nghe vào trong tai, cảm thấy cả thế giới tràn ngập ánh nắng, Giang Nghĩa giống như mặt trời sáng lấp lánh ở trước mắt anh ta!
Bụp một tiếng, Trịnh Bác Dương trực tiếp quỳ xuống!
“Ặc, cậu đây là?” Giang Nghĩa kinh ngạc.
Trịnh Bác Dương hối hận nói: “Giang thần y, người nên xin lỗi là tôi mới đúng! Nếu không phải tôi chấp mê bất ngộ, tin lời gièm pha, mẹ tôi sẽ không gặp phải nguy hiểm lớn như vậy.”
“Nếu tôi có thể chọn tin lời của anh, chứ không phải nghe những lời của kẻ gian như Thạch Khoan, có lẽ mẹ tôi sớm đã được cứu rồi.”
“Giang thần y, anh không chỉ không trách tội tôi, còn vào lúc tôi nguy cơ nhất đứng ra, cứu mẹ của tôi, còn cứu tôi một mạng. Anh là ba mẹ tái sinh của tôi, là mặt trời trong cuộc đời của tôi.”
“Tôi xin thề, từ nay về sau, cái mạng của Trịnh Bác Dương là của Giang thần y, anh muốn lấy đi lúc nào cũng được, tôi tuyệt đối không nói hai lời!”
Anh ta vừa nói vừa khóc, hai cảm xúc vui sướng và hối hận không ngừng xoắn lấy ở sâu trong tim.
Giang Nghĩa khẽ mỉm cười rồi lắc đầu, đưa tay đỡ anh ta đứng lên.
“Đừng nói quyết tuyệt như vậy, tôi là một bác sĩ, chữa bệnh cứu người là lẽ hiển nhiên.”
“Bác Dương, cậu cũng học y, hy vọng cậu sau này cũng có thể lấy chuyện này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-tu-la/339554/chuong-1410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.