Đinh Trung cắn răng, trong lòng ngàn từ phắc chạy qua, nhưng là ngoài miệng không dám nói.
Người ta là quan, bạn phải dựa vào người ta ăn cơm, nói sai một câu đều không được.
Bất đắc dĩ.
Đinh Trung để cho người ta mang văn kiện tới, giao cho Ngụy phó cục, sau đó trơ mắt thấy Ngụy phó cục đem quyền phân phối thu hồi, mang theo hai tên cấp dưới rời đi.
Trước khi đi, ai cũng không có chú ý tới Ngụy phó cục lặng lẽ nhìn thoáng qua Giang Nghĩa, nhẹ nhàng thở ra, giống như vô cùng e ngại Giang Nghĩa.
Kỳ thật lúc ở trong phòng, Ngụy phó cục từ đầu tới đuôi đều không nhìn Giang Nghĩa một chút.
Một mực chờ Ngụy phó cục rời đi, Giang Nghĩa mới mở miệng nói ra: "Bây giờ quyền phân phối không ở trong tay mấy người, chúng ta cũng không cần lưu lại, tạm biệt.
"
Giang Nghĩa khoác lên tay Đinh Thu Huyền, quay người muốn đi.
"Chờ chút!" Đinh Trung một ngụm gọi anh lại.
"Có việc?"
"Giang Nghĩa, tôi không hiểu càng không phục, tại sao cục xây dựng nghe lời cậu như vậy?"
Giang Nghĩa cười: “Ông sai, cục xây dựng không phải nghe lời của tôi, mà là không quen nhìn một ít người lấy việc công báo thù riêng, sử dụng đồ vật của công xem như đồ của riêng mình.
"
Nói xong, Giang Nghĩa mang theo Đinh Thu Huyền rời đi.
"Giang Nghĩa!!!"
Đinh Trung hung hăng ngồi trên ghế, tức thở không ra hơi, lại một lần nữa bại bởi Giang Nghĩa, đã không nhớ ra được là lần thứ mấy, dù sao mỗi một lần giao thủ đều sẽ thua.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-tu-la/340493/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.