Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net! Tổng giám đốc Lý cười lạnh: “Mày bị điên hả? Ông Kình đang ở tỉnh thành, hoặc là ở Đạm Thành, sao có khả năng đến đây.”
Tần Trạm gật đầu: “Theo lý thì đúng là như vậy, nhưng tôi đang ở Ninh Thành, đương nhiên ông ta chỉ có thể đến Ninh Thành”
“Mày? Mày là cái thá gì? Mày tưởng mày là ai chứ?” Tổng giám đốc Lý khinh miệt nói.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Tần Trạm cười nói: “Tôi là Tần Trạm, không biết tổng giám đốc Lý từng nghe tên này chưa?
“Tần Trạm?” Tổng giám đốc Lý sửng sốt, bỗng nhớ ra chuyện gì, chỉ vào Tần Trạm kêu lên: “”Mày chính là Tần Trạm đã đánh gãy chân cậu Sáng đấy ư?”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net! “Cậu ấy không phải là Tần Trạm đó.” Cung Tiếu vội giải thích, sau đó tức giận nói: “Cậu nói hươu nói vượn gì thế hả? Mau ra ngoài đi, chỗ này không có chuyện của cậu.”
“Tôi đánh ông ta, sao lại không có chuyện của tôi?” Tần Trạm cười nói.
Không thể không nói mặc dù miệng Cung Tiểu hơi khó nghe, nhưng thực tế lúc nào cũng suy nghĩ cho bạn bè.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
“Tần Trạm, cậu đừng nhận lỗi lung tung, lỡ ông ta thật sự coi cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/1906191/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.