“Tôi chắc chắn, ngay cả trong mệnh bài cũng có một tia linh khí màu đỏ xuất hiện, giống hệt như pho tượng” Chấp sự không ngừng gật đầu nói.
Ông ta cũng cảm thấy mọi thứ thật kỳ lạ.
“Tổ tiên đưa tin, mệnh bài của Tân Trạm nứt vỡ đổ máu”
“Chuyện này quá nghiêm trọng, đã không phải là chuyện mà hội trưởng lão có thể giải quyết được, phải gọi nhóm người của cha đến để thảo luận”
Trong lòng Tân Ngọc Xuyên run rẩy.
Mặc dù quan hệ của bốn nhánh nhà họ Tân không được tốt lắm, nhưng từ khi Tân Trạm lộ ra việc thân thể thức tỉnh, sự căm phẫn trong lòng Tân Ngọc Xuyên dần tiêu tán đi rất nhiều.
Sự cạnh tranh trong nội bộ gia tộc của Tân Trạm rất khốc liệt, cho dù Tân Trạm là hoàng tử, Tân Ngọc Xuyên cũng không phục, nhưng thực lực mà Tân Trạm thể hiện ra cũng đủ để đàn áp phần lớn người trong gia tộc, Tân Ngọc Xuyên dù không cam lòng nhưng cũng vẫn phải khuất phục.
Sở dĩ nhà họ Bạch không có tranh chấp người thừa kế, bởi vì Bạch Thăng Tuyết là Giác tỉnh chỉ thể, mà Tân Trạm cũng như thế.
Tân Ngọc Xuyên không có ý nghĩ để cho Tân Khởi kế thừa ngôi vị hoàng đế, cũng không cần nói tới việc ông ta có ân oán lớn nào với Tân Trạm.
Nhưng bây giờ, người duy nhất có tư cách kế vị Hoàng đế Tân thì mệnh bài lại xảy ra chuyện, thậm chí còn dẫn phát pho tượng tổ tiên cộng minh, sự việc lập tức trở nên nghiêm trọng.
“Ngọc Xuyên, sao lại thế này?”
Một lúc sau, Tân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/343957/chuong-2776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.