“Lấy nước thuốc này bôi vào tất cả những bộ xương bị gãy, những xương khô này chữa trị tốt vẫn để ông sử dụng, mặt khác, chờ khi ông khôi phục bọn họ lại như cũ, tôi sế lau đi những văn trận rác rưởi mà ông đã vẽ, thay bằng trận pháp mạnh hơn”
“Cảm ơn chủ nhân”
Dương Tuân nghe vậy cực kì vui mừng, nó đi theo Tân Trạm, lúc trước còn lo sợ không an toàn, giữa các tu sĩ khó tránh khỏi việc chém giết, nếu đảo ngược lại thời điểm bị phái ra ngoài, một chút thủ đoạn bảo vệ tính mạng cũng không có.
Nhưng có bảy bộ xương khô này, trong lòng nó nắm chắc hơn nhiều.
Tân Trạm có thể đấm một đấm vỡ một cái, bởi vì anh vừa lúc khắc chế được, hơn nữa cũng đủ mạnh, đối với tu sĩ hợp thể cảnh bình thường khác, có thể xử lý không tốt.
Hơn nữa không nghe nói, chủ nhân còn làm văn trận của bộ xương khô mạnh hơn, sức lực chiến đấu của nó càng mạnh mẽ.
“Còn có, chỉ cần ông thật lòng đi theo tôi, không cần tìm kiếm dương khí như vậy, đến lúc đó tôi sẽ khen thưởng dương khí cho ông, còn nhiều hơn so với trận pháp này gấp mười gấp trăm lần”
Tân Trạm lại cho một viên kẹo ngọt.
Mặc dù anh thu được mệnh hồn của Dương Tuân, nắm chắc tính mạng của nó, nhưng nếu dùng phương thức uy hiếp, không bằng mua lòng người càng dễ dùng hơn.
“Chủ nhân yên tâm, về sau ngày chỉ đạo tôi làm chuyện gì, tôi nhất định làm cho thỏa đáng, nếu sự việc không thành công, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/344097/chuong-2673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.