Trịnh Vân không nói nhiều lời, sau khi nói xong thì ôm quyền rồi bay xuống vị trí đầu thuyền của Linh Châu.
Sau đó ông ta lật lệnh bài lên, vận chuyển linh khí, Linh Châu này chậm rãi mà bay lên cao.
Về chuyện điều khiển Linh Châu sau đó tự có hai tu sĩ hợp thể cảnh sơ kỳ phụ trách, tác dụng của Trịnh Vân chỉ được thể hiện khi Linh Châu gặp phải phong ba.
Một khoảng thời gian ban đầu, tinh thần của các tu sĩ đều tương đối căng thẳng, chắc là cũng bị tu sĩ của Tụ Bảo Các dọa một phen giống như Tân Trạm, cho rằng đoạn đường này vô cùng nguy hiểm.
Nhưng theo thời gian dần trôi qua, Linh Châu ổn định mà bay, không có gặp phải bất cứ khó khăn trắc trở nào thì mọi người mời từ từ hồi phục lại.
Ở cách đó không xa của Tân Trạm, Giang Kim Thanh khiến cho người ta chú ý nhất trước đó cũng mở trận pháp ra che lại thân hình của mình, bắt đầu làm chuyện của mình.
Mà Tân Trạm cũng làm giống như vậy.
Mặc dù cái Linh Châu này của Tụ Bảo Các không lớn nhưng do số người đi cũng giảm bớt nên trái lại không gian của mỗi một tu sĩ cũng trở nên lớn hơn một chút.
Tân Trạm lấy các loại đá linh khoáng và vật liệu ra, sử dụng Chùy Vạn Luyện, bắt đầu gõ lốp bốp không ngừng, dựa theo tỉ lệ giống nhau mà phục chế la bàn chỉ đường.
Lúc chế tạo mệt mỏi thì Tân Trạm vận dụng công pháp, vừa tu luyện vừa lĩnh hội con đường thời gian.
Thời gian dần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/344159/chuong-2632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.