Nhưng Mộ Dung Di này thì khác, bản thân ông ta rất bình thường, nhưng khắp người ông ta đều là những thứ liên quan đến độc đan, sương độc hoặc trùng độc.
Sau trận chiến kia, nếu không phải Tân Trạm có Thông Thiên Đỉnh, cộng thêm bản thân anh dứt khoát chém đứt một phần thần hồn thì thật sự có lẽ không thể chuyển bại thành thắng.
Điều này cũng khiến cho Tân Trạm nảy ra ý tưởng học các thủ đoạn điều chế độc dược.
Những thứ khác thì không nói, nếu như anh thật sự có thể khống chế được Phệ Thiên Trùng thì sau này nếu có gặp phải nguy hiểm gì cũng có thể bảo vệ được tính mạng.
“Nếu chỉ có nhưng yêu cầu này thì chỉ cần cậu giữ lời thì tôi nhất định cũng sẽ không nuốt lời” Mộ Dung Di hít sâu một hơi, cảm thấy bất lực, chỉ có thể thầm mắng chính mình xui xẻo.
Tên Tân Trạm này thực lực không chỉ mạnh mà ngay cả thân phận của ông ta cậu ta còn biết được, còn bắt ông ta phải ăn độc đan, lần này ông ta không cúi đầu không được.
Có điều ông ta có thể tự điều chế thuốc giả, đợi sau này cậu ta không chú ý thì có thể tìm được cơ hội thoát khỏi rắc rối này.
Tân Trạm đứng dậy, nhìn Mộ Dung Di nuốt viên thuốc, sau khi xác định Hồn Toái Đan đã phát huy tác dụng mới giải trừ sự trói buộc trên cơ thể ông ta.
“Được rồi, bây giờ đi theo tôi trở về”
Khi hai người bay trở về thì trận chiến cũng đã kết thúc, có U Hồn Ngân Lang tham
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/344885/chuong-2122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.