Tân Trạm cùng Tô Uyên, lúc này đều sắp đạt đến cảnh giới cao nhất, lúc này mới có thể đỡ được chưởng kia, nhưng Liễu Mộng thì khác bay ra chẳng khác gì nộp mạng đâu, cùng lắm cô áy chỉ là cảnh giới Phân Thần cấp sáu.
Nhiếp Phong Đình cũng là sợ hãi kêu lên, không rõ Liễu Mộng vì sau lại bay qua đó.
Nhưng khi Liễu Mộng bay đến tiếp một chưởng đó, tổn hại nghiêm trọng Cửu Phương Linh Lung Tháp lần thứ hai xuất hiện.
Thực mau hóa thành một tòa tháp khủng lồ.
Chưởng kia ầm ầm giáng xuống Linh Lung Tháp, liền tạo ra nhiều vết nứt lớn.
Dù thế tòa tháp cũng không hoàn toàn sụp đổ, hơn nữa sau khi tòa tháp xuất hiện vết nứt, một đạo hư ảnh đột nhiên hiện lên trước trước tòa tháp.
“Với hư ảnh của cha, tên nhà họ Sài này hẳn là không dám lại lỗ mãng”
Liễu Mộng nhẹ nhàng thở ra, phía trước có Ma Tôn bảo vệ, mình bảo tháp hư hao, cũng không để cha lưu lại hư ảnh, nhưng rời đi nơi đó, quả nhiên vật ấy xuất hiện.
“Bảo vật phóng ra ý niệm.”
Đồng tử gia chủ họ Sài hơi co lại, ông ta kiến thức rộng rãi, tự nhiên cũng nhận ra vật ấy huyền diệu.
Bởi vì phóng ra ý niệm, đây là Nhà họ Sài thái thượng trưởng lão đều không thể đạt tới.
“Cô rốt cuộc là người từ đâu tới đây? Từ nơi nào mà được vật ấy”
Gia chủ họ Sài thu hồi cánh tay, hồ nghi nhìn chăm chú vào Liễu Mộng.
Tôi là ai ông quản được không, nhưng nếu ông nhận ra vật ấy, liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/345254/chuong-1774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.