Viên Khánh hơi chột dạ, da đầu tê rần nói: “Mộc Thăng Khanh cần bản nguyên khí ngũ hành, cho nên mới tìm năm người chúng ta, cho nên mới bảo vệ an toàn cho tôi”
“Còn có mất nguyên nhân khác nữa, nhưng chỉ là suy đoán của tôi” Tân Trạm nói: “Mà đáng tiếc là, tôi cũng là vào đến trong sơn cốc, mới nghĩ ra hết mọi thứ.
Nếu không có thể trước đó đã ngăn cản cả nhóm tiến vào”
“Nếu cậu nghĩ đến muộn hơn, chúng ta chính là lũ ngu”
Viên Khánh lắc đầu nói: “Nếu không phải có một cơ hội như này, tôi đợi lúc có thể ngồi xuống nói chuyện, tôi cũng khó mà tin nổi.
Với cả ở bên ngoài sơn cốc, Mộc Thăng Khanh đó vẫn luôn đi theo, chúng ta căn bản không có cơ hội như này”
Nếu đến lúc này rồi, cậu ta vẫn cảm thấy không có gì kỳ lạ, vậy thì đúng là đồ ngu.
“Thế nhưng vẫn cần nghiệm chứng, Mộc Thăng Khanh đó vẫn luôn hi vọng chúng ta đi phá vỡ bản nguyên vô chủ đó, điểm mấu chốt rất có khả năng ở đó”
Lúc Tân Trạm nói, hai tròng mắt bỗng trở nên đen xì.
Thiên Minh Nhãn mở ra, khắp sơn cốc đều trở nên quỷ dị.
Mà quét qua trong đó, Tân Thanh rất nhanh tìm được vị trị của Vân công tử đó và hai nam tu.
Hơn nữa Nhạc Nhu nói không sai, hai nam tu thật sự hợp lại một chỗ, trước đó giả vờ không quen biết, hoàn toàn là biểu hiện giả dối.
.
Truyện Khác
Tân Trạm so sánh một chút, xác định được vị trí của hai nam tu đó.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/345703/chuong-1476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.