“Tôi không phải xem thường anh, nhưng nhìn tuổi anh không chênh lệch tôi nhiều, có lẽ chính là khoảng cấp bảy cấp tám, thi đấu dược sư này mặc dù dìu dắt thế hệ sau, cho một vài hậu bối luyện dược sư thiên phú không tồi cơ hội, hạn chế tu vi ở cảnh giới Xuất Khiếu, nhưng cũng là kẻ mạnh như mây”
“Tôi cảm thấy mình rất có cơ hội” Tân Trạm thản nhiên nói.
Trước đó thực lực luyện đan của mình tới cấp tám, mà sau đó phối hợp luyện dược với Hồ Phong, Tân Trạm tự mình cảm nhận được kinh nghiệm và kỹ xảo của dược tôn cấp năm, thu hoạch cũng rất nhiều.
Hơn nữa sau này mình còn ba lần đạt được cảm ngộ nguồn gốc luyện đan, nếu nói mình ngay cả top ba cũng không lấy được thế mới kỳ lạ.
“Ngưng, cứ khoác lác đi”
Du Tuyết Nghiên hiển nhiên nửa tin nửa ngờ, chẳng qua nhìn dáng vẻ bình chân như vại của Tân Trạm, chẳng lẽ thực lực của anh thật sự không tệ.
Điều này cũng có thể, dù sao Tân Trạm là người cha coi trọng, nói không chừng thiên phú luyện dược rất mạnh.
“Nếu anh thật sự có thiên phú như vậy, vậy tôi có chuyện muốn nhờ anh”
Du Tuyết Nghiên cắn môi một cái nói: “Chờ lúc anh đến so tài, nhất định phải hung hăng đả kích đệ tử của Khổng Việt kia, thi đấu dược sư lần trước chính là tên Khổng Việt đã ám hại anh tôi năm ngoái, dẫn đến việc anh ấy phải tu dưỡng hơn nửa năm mới khôi phục, còn bỏ lỡ cơ hội thăng lên Dược Tôn.
“Khổng Việt, chính là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/345812/chuong-1404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.