Lúc này, gương mặt Tân Trạm lạnh lùng, anh nhẹ nhàng bẻ mũi tên trong tay ra, đưa tay hất lên đem mũi tên làm ám khí ném ra, nhìn giống như tiên nữ đang tung hoa.
Chỉ nghe thấy những tiếng kêu thảm thiết, mười mấy người đàn ông đều bị mũi tên cắm vào ở ngay vị trí trái tim, liên tục co giật mạnh mẽ từng người ngã xuống đất.
Diệp Tĩnh Thuận mở to hai mắt khiếp sợ không tin nổi.
Anh Tân vừa vung tay lên, những người đàn ông to cao lực lưỡng này đều ngã xuống.
“Tôi khuyên các người nên hiểu rõ ràng tình thế hiện tại” Tân Trạm quay đầu, lạnh lùng rút dao ra một nửa nhìn người đàn ông cầm đầu.
Đôi mắt mang sát ý làm người hoảng sợ, mắt người đàn ông co rút lại, cả người mềm nhũn, sợ hãi vứt thanh kiếm xuống đất.
“Người anh em này, đều là hiểu lầm, đây chỉ là hiểu lầm thôi” Anh ta nói lắp bắp, trán túa ra mồ hôi lạnh.
Nhìn những người anh em xung quanh đều bị thương nghiêm trọng ngã xuống đất, anh ta đã biết lần này xui xẻo đạp nhầm tấm sắt rồi.
Tân Trạm chỉ cần dùng một chiêu, điều này nói rõ thực lực của đối phương hoàn toàn không có người nào ở đây cùng bậc với anh được.
Người đàn ông lăn lộn lâu dài ở dãy núi Thanh Long này nhìn ánh mắt Tân Trạm bây giờ cũng biết đối phương đã từng giết không ít người, nếu mình còn dám khiêu khích nửa chữ, chắc chắn cũng lập tức bị giết ngay sau đó.
“Nếu tôi muốn giết mấy người thì chỉ cần dùng chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/346208/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.