Từ Lão Ma hừ một tiếng, màn sương bên cạnh Tân Trạm nhất thời tựa như sôi trào mà liều mạng đung đưa, từng màn sương rơi vào trên da Tân Trạm, nhất thời phát ra âm thanh xì xì, dường như nó muốn hòa tan Tân Trạm.
“Phương pháp Ttà ma ngoại đạo, thứ nhất sợ lửa, thứ hai sợ lực chí dương, nhưng hai phương pháp này tôi đều không có hứng thú thi triển” Tân Trạm vô cảm nhìn sương dày đang liều mạng đánh trống reo hò của Từ Lão Ma.
“Tùy tiện lấy ra chút đồ vô dụng, hơi thi khiển trách”
Tân Trạm vung tay lên, nhất thời một hạt châu màu đen xuất hiện ở bàn tay anh.
Tuy hạt châu này đen kịt, nhưng vừa lấy ra, bên trong lại toát ra ánh sáng thánh khiết, từng tiếng niệm phật vang vọng tứ phương.
Đây là phật châu Tân Trạm lấy được trước kia, sau khi hấp thụ lực tín ngưỡng của tà tăng, phật châu chính là khắc tỉnh tự nhiên với những tà ma này.
Ở dưới sự thúc giục của Tân Trạm, ánh sáng thánh khiết này tiếp xúc được với màn sương, như nắng gắt gặp tuyết, màn sương bị chọc một lỗ thủng lớn, tan rã trong nháy mắt.
“An Từ Lão Ma hét thảm một tiếng, Tân Trạm đã sớm dùng thần thức tìm được vị trí của ông, cho nên anh cố ý hội tụ lực tín ngưỡng để công kích ông, làm cho ông đau đớn không gì sánh được, thần hồn suýt chút nữa bị vỡ nát.
“Chuyện gì cũng phải từ từ.”
Từ Lão Ma thu hồi màn sương trong nháy mắt, ông bay ngược về phía sau, sau đó bịch một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/346253/chuong-1106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.