Một tháng trước. Trên núi Trúc Sắt. Tại Vân Điếu Bàn.
Vân Điếu Bàn sở hữu ba hồ, bốn đình, năm viên, sáu các, chín đạo hành lang. Hành lang thứ tám có một tòa gọi là Yếm Đình. Trước Yếm Đình là Xu Yên Các, đi ra ba người; phía sau Yếm Đình là Sơ Chi Các cũng đi ra một vị, đều tập trung ở tại Yếm Đình.
Yếm Đình không lớn, mái bát giác tinh xảo, trên đó có phi điểu đang bay trông rất sống động, bốn người vừa đến Yếm Đình liền tự tìm lấy vị trí, hiển nhiên không phải lần đầu tập trung ở đây.
Người đi ra từ Sơ Chi Các là Túc Mệnh. Nàng là chủ nhân của Vân Điếu Bàn, và cũng là chủ nhân của ba người trước mắt. Ba người này là thuộc hạ của nàng, hay thuộc hạ của Tri Ngọc đại sư.
Hiện tại, ngồi ở bên chân Túc Mệnh đang gọt táo, là Bảo Kiều. Bảo Kiều khoảng mười sáu tuổi, còn là trẻ con, nhưng nếu ngươi xem nàng như trẻ con thì ngươi đã sai lầm rồi. Sở trường của Bảo Kiều chính là ám khí, toàn thân nàng mang mấy cái chuông kêu đinh đinh đang đang đó là vô số ám khí được che dấu.
Mỹ nhân đang nằm nghiêng đọc sách gọi là Phượng Thành, sau những trang sách đó là một khuôn mặt tuyệt mỹ, nàng là người ít được nhìn thấy khi nàng xuống núi nhất, không phải vì người ta sợ nàng, mà là độc dược của nàng có thể lấy mạng người ta trong nháy mắt. Và Phượng Thành được Diễm Trì chép lưỡi xưng là một trong những nữ nhân đáng sợ nhất đại lục.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiet-yeu/2440700/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.