Tại sòng bạc Bắc Cảnh, khói hương mờ mịt.
Thục Hồng trong một bộ quần áo xanh, đầu ngón tay mân mê ba viên xúc xắc, mỉm cười tủm tỉm nhìn Hôi Diêu ở đối diện: "Đại nhân, ngài lại thua rồi."
Trên trán Hôi Diêu rịn ra mồ hôi lạnh, những thỏi vàng trước mặt đã sớm thua sạch, ngay cả ngọc bội bên hông cũng đã đặt cược. Hắn ta nghiến răng nói: "Hôm nay vận may không tốt, ngày khác lại đánh bạc!"
"Ngày khác?" Bờ môi đỏ mọng của Thục Hồng khẽ cong lên: "Quy củ của sòng bạc, nợ không trả… Chặt ngón tay để trả nợ."
Nàng ấy "bốp" một tiếng, lấy ra một con dao nhỏ lưỡi mỏng, ghim thẳng vào bàn.
Sắc mặt Hôi Diêu biến đổi: "Ngươi…"
"Tuy nhiên..." Thục Hồng đột nhiên ghé sát lại, hạ thấp giọng: "Ta lại có một cách, có thể cứu mạng của ngài." Nói rồi, nàng ấy lập tức kéo Hôi Diêu đi lên lầu.
Trong một căn phòng trên lầu hai, ánh nến u tối.
Hôi Diêu cảnh giác nhìn chằm chằm Thục Hồng: "Rốt cuộc ngươi muốn cái gì?"
Thục Hồng khoan thai rót một chén rượu: "Hộp mật Long Cốt."
Hộp mật Long Cốt- Toàn bộ đều là thư từ mật qua lại giữa hai nhân vật lớn của Bắc Cảnh và Đông Lăng, đều do hắn ta phụ trách truyền tin.
Đồng tử Hôi Diêu co rút lại, mạnh mẽ đứng dậy: "Đừng hòng!" Nói xong hắn ta cười một tiếng: “Hóa ra ngươi có chủ ý này.”
"Ngươi vội cái gì?" Thục Hồng cười khẽ: "Ta đâu phải muốn lấy mạng của ngươi, chỉ cho ngươi một con đường sống." Đầu ngón tay nàng ấy chấm rượu, vẽ một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chieu-duong-cong-chua-nam-tieu-dai-dao/2950399/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.