Editor: Anbel
Tần Việt Phương đứng ở bên cạnh giường, trong mắt mang theo ý dò xét nóng rực nhìn vào Phương Dạ Âm đang nằm trên giường, da thịt nõn nà nằm trên ga giường màu đậm, trắng đến nỗi muốn phát ra ánh sáng mềm mại.
Tựa như là viên trân châu quý giá dễ dàng tìm thấy nằm trong đất cát.
Hắn lần đầu tiên nhìn thấy Phương Dạ Âm là tại một cái thôn sơn nhỏ lạc hậu.
Tần Việt Phương một bên đắm chìm trong hồi ức một bên khom lưng, duỗi tay chậm rãi vuốt ve eo nhỏ của Phương Dạ Âm, tay chạm vào da thịt cảm giác thật non mịn, tốt đến nỗi hắn nheo mắt lại, trên miệng nở nụ cười trìu mến mà ôn nhu.
- -------------
Ngày đó thời tiết không được tốt lắm, vừa mới mưa nhỏ nên đường trên núi đi cực kỳ khó khăn.
Tần Việt Phương mang theo vết thương cùng thuộc hạ chạy trốn vào thôn trang nhỏ, tâm trạng cực kỳ nóng nảy.
Bọn họ cả người đều mặc tây trang màu đen, hơn nữa trên người mang theo những vết thương lớn nhỏ, người ở trong thôn không ai dám trợ giúp bọn họ cả.
Phương Dạ Âm chính là xuất hiện vào lúc ấy.
Mái tóc dài như một thiếu nữ, mặc chiếc áo sơ mi trắng có chút ngả vàng, quấn ở trên người làm lộ ra thân thể gầy gò ốm yếu.
Cậu dường như vừa mới từ bờ sông trở về, kéo ống quần lên cao để lộ một khúc chân trắng nõn, mang theo vệt nước dài ướt sũng, giống như là từ trong nước vớt ra được hạt đậu trắng.
Vẻ ngoài xinh đẹp cùng với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chim-hoang-yen-bi-troi-buoc-boi-chinh-minh/238366/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.