Chương 30: Đến tôi còn thấy cậu đáng thương Khi chuyện Hàn Tri bị tát trong sảnh tiệc lan truyền khắp giới tài chính, Lâm Ôn lại đang an nhiên chơi cờ trong văn phòng của Phương Dư. Ở góc phòng, Phó Thâm và Trần Kỳ vừa nhâm nhi trà, vừa thảo luận về các điều khoản của hợp đồng mới ký, thỉnh thoảng cũng buông vài lời gợi ý về ván cờ đang căng thẳng. Một ván cờ quốc tế kéo dài hơn nửa tiếng. Khi thấy Lâm Ôn chuẩn bị chiếu hết vua của mình, Phương Dư chống cằm nhìn bàn cờ, rồi bất ngờ ngả người ra phía trước, úp mặt xuống bàn cờ như để làm nũng: "Không chơi nữa, không chơi nữa! Ván nào tôi cũng thua, chán lắm. Chắc chắn là Phó Thâm đã dạy riêng cậu, lối chơi của cậu giống hệt chiến thuật dai dẳng của anh ta, làm sao tôi thắng nổi chứ!" Trần Kỳ, sau khi hoàn tất việc thảo luận hợp đồng với Phó Thâm, rảnh rỗi đi qua liếc nhìn bàn cờ, lắc đầu nhận xét: "Phó Thâm mà dạy chiến thuật lâu dài á? Cậu ta toàn chơi kiểu nhanh gọn dứt khoát thôi. Lâm Ôn đâu học được kiểu đánh chậm mà chắc này từ cậu ấy. Em thua thì cứ nhận là không bằng người ta đi." "Chuyện này thì liên quan gì đến anh?" Phương Dư vừa thua ba ván liền, tuy biết rõ mình không thể so với trình độ cao siêu của Lâm Ôn, nhưng từ nhỏ cô đã chẳng thích những trò chơi trí tuệ như cờ vua. Thắng thua đối với cô không quan trọng, đánh vài ván để vui là đủ. Nhưng Trần Kỳ lại cố tình chọc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chim-khong-the-bay-doc-tru/2908556/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.