Chương 38: Tôi đứng ra chịu trách nhiệm "Ăn cái gì, ăn cái gì?" Phương Dư sớm đã đói đến mức bụng réo ầm ầm, lúc này chẳng còn tâm trạng để chế nhạo Phó Thâm nữa. Cô ôm bụng, bước nhanh tới định chui vào xe. "Cho tôi đi nhờ với!" Ngay trước khi nửa người cô sắp chui vào xe, Phó Thâm nhanh tay đẩy Lâm Ôn ngồi vào ghế phụ, tiện thể khóa luôn cửa sau. Phương Dư trợn mắt tròn xoe, một câu "đồ keo kiệt" nghẹn ngang nơi cổ họng, không thốt ra được. Phó Thâm lại bình thản chỉ tay về phía sau, giọng nói điềm nhiên như không: "Xe này nhỏ, không đủ chỗ. Trần Kỳ đang trên đường tới, hai phút nữa là đến. Cô chịu khó chờ thêm chút nữa đi." Phương Dư nhìn ghế sau rộng rãi, thoải mái và trống không, hậm hực nghiến răng. Nhưng nghĩ tới việc Lâm Ôn giúp cô kiếm được không ít tiền, cô đành nuốt cơn giận xuống. Vừa lẩm bẩm "Trần Kỳ, nếu anh dám tới muộn mà không mang đồ ăn cho tôi thì chết với tôi", vừa giậm mạnh đôi giày cao gót đế đỏ, hầm hầm quay người bỏ đi. Đi được vài bước, trong cơn bực bội, cô mới chợt nhận ra một vấn đề. Chuyện đến tập đoàn bất động sản giành lại hợp đồng vốn là quyết định nhất thời của Lâm Ôn, cả quá trình không ai gọi điện thông báo. Vậy thì làm sao Phó Thâm biết hai người họ đang ở đây? Nhưng cô còn chưa kịp suy nghĩ sâu hơn, đã thấy bóng dáng Trần Kỳ tất tả chạy tới, trên tay là túi đồ ăn thơm lừng. Bụng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chim-khong-the-bay-doc-tru/2908564/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.