Duật Tôn xé rách dây đồng hồ, động tác mơ hồ chạm đến miệng vết thương của Sanh Tiêu, cô không ngăn cản được, chỉ đành khàn giọng kêu gào: "Anh muốn xem phải không? Được, tôi cho anh xem, tôi cho anh xem! "
*******************
Duật Tôn không nghĩ tới cô lại phản ứng kịch liệt như thế.
"Mạch Sanh Tiêu, em mới rời tôi đi chưa được bao lâu, chẳng lẽ đã thích ứng với loại rẻ tiền này sao?”
Sanh Tiêu nghe thấy lời nói vô tình của y, cô hất cánh tay Duật Tôn ra, đem tay phải giơ lên trước mặt người đàn ông: "Anh có tiền phải không? Đúng, anh thấy không vừa mắt cái đồng hồ không đáng mấy trăm đồng, nhưng chính tôi lại quan tâm. Duật Tôn, anh có bao giờ quan tâm đến điều gì không?”
Duật Tôn lãnh đạm nhìn cô, đồng hồ màu trắng ở trước mắt y không ngừng lóe sáng, y vươn tay, lại bị Sanh Tiêu tránh đi.
"Có muốn biết cái tay này, còn có bao nhiêu khí lực không?” Mạch Sanh Tiêu trong mắt đã sớm phủ một lớp sương mờ mịt, cô nhịn nước mắt không khóc, Duật Tôn cũng phát giác được cô thần sắc không đúng: "Sanh Tiêu … "
"Duật Tôn, tôi chưa bao giờ hận một người như vậy.” Cô vung tay phải lên, dùng hết sức lực có được, giáng xuống trên mặt y nhưng chỉ phát ra thanh âm rất nhẹ. Duật Tôn thần sắc giật mình: "Cô dám đánh tôi?”
Đây là sau khi tay Sanh Tiêu bị thương lần đầu tiên dùng sức, một cái bạt tai giáng xuống chỉ có ba phần lực
Cho y một cái bạt tai, nhưng dường như vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chim-trong-cuoc-yeu/1383787/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.