Tim Chu Chiêu nhấc lên tận trời, rồi lại rơi xuống, vỡ tan tành.
Khoảnh khắc Thiên Diện gỡ mặt nạ xuống, nàng đã nghĩ mình sắp được nhìn thấy Tô Trường Oanh, người mất tích suốt bốn năm qua.
Cái cảm giác quen thuộc kỳ lạ từ Trường An, sự ăn ý khi hắn chuẩn bị sẵn sổ danh sách cho nàng, bát canh dê sạch sẽ trước mặt nàng…
Nhưng sau lớp mặt nạ lại là gương mặt lạnh trắng của Chúc Lê.
Thiên Diện dường như vẫn chưa thấy đủ, chớp mắt một cái.
Đôi mắt khi nãy còn sắc bén, sâu không thấy đáy, giờ phút này lại trống rỗng đến lạ.
“Vậy là Chúc Lê…”
Chữ “Lê” còn chưa dứt, hắn đã thấy tiểu cô nương đối diện đột nhiên bật người dậy, vươn tay về phía hắn.
Thiên Diện lùi lại theo bản năng, nhưng ngay sau đó lưng hắn đã chạm vào bức bình phong.
“Rầm!”
Bình phong ngả ra sau, đập mạnh vào tường, đường lui của hắn hoàn toàn bị chặn đứng.
Chu Chiêu không hề dừng lại, nàng lao thẳng tới.
Đôi bàn tay trắng nõn, thon dài như cặp càng cua, chộp lấy mặt hắn!
Thiên Diện: “…”
Trong mắt hắn đầy vẻ sững sờ.
Chu Chiêu cảm nhận rõ ràng xúc cảm dưới đầu ngón tay, rồi nàng dùng sức kéo mạnh—lại giật thêm một cái!
Không lột được mặt nạ da người!
Nàng không bỏ cuộc, chà xát vài lần, cũng không có chút bụi bẩn nào rơi ra!
Chu Chiêu nhíu mày, buông tay.
Làn da trắng mịn của Thiên Diện bị nàng bóp đến đỏ bừng, hắn lúc này trông như bị rút sạch tư duy, ngồi đờ đẫn như gỗ mục.
Một lúc lâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chin-chuong-ky-an-phan-doan-dao-tu-khong/2798444/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.