Mọi việc thương nghị xong, đám người không dám nấn ná quá lâu, lần lượt tản ra rời đi.
Chu Chiêu dẫn theo Lưu Hoảng, thong dong dạo quanh mấy vòng ngoài phố, còn mua thêm hai vò rượu, chầm chậm trở về nội thành.
“Đường chủ, tiểu nhân tìm người khắp nơi!”
Vừa tới chân bậc thang, đã thấy một tiểu đệ Thiên Cơ Đường thở hồng hộc chạy tới.
Chu Chiêu liếc mắt nhận ra ngay đây chính là một trong hai kẻ may mắn sống sót sau trận vào thành hôm trước cùng Tề Minh, người này không có họ, chỉ có đơn danh là Lục Tùng.
Chu Chiêu đưa vò rượu cho Lưu Hoảng:
“Ngươi về trước đi, ta đi rồi về ngay.”
Lưu Hoảng định nói thêm vài câu, nhưng lòng bàn tay bỗng nhiên cảm thấy lành lạnh —— không biết từ khi nào, Chu Chiêu đã nhét hai tấm lụa mỏng vào tay hắn.
Hắn lặng lẽ siết chặt dây thừng quấn quanh vò rượu, khẽ gật đầu.
Chu Chiêu cười cười, mũi chân điểm nhẹ, chỉ trong chớp mắt đã tới trước cổng tiểu viện nhà nông của Tần Thiên Anh.
Khác hẳn lần trước phải vừa đi vừa dò địa thế, lần này nàng đã thuộc lòng từng tấc đất Thiên Anh Sơn, bước chân nhẹ bẫng như gió.
Lúc nàng tới, ngoài Ngọc Hành ra, những người khác đã đông đủ.
Thiên Xu vẫn ngồi ngay dưới tay Tần Thiên Anh, ánh mắt dính chặt lên người Tô Trường Oanh, như muốn thiêu cháy một lỗ trên vạt áo hắn.
Mấy lọn tóc mai bên tai nàng ta bị xoắn thành từng sợi như dây thừng.
Chu Chiêu nhìn lướt qua, thấy Từ Nguyên ngồi co ro ở vị trí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chin-chuong-ky-an-phan-doan-dao-tu-khong/2798476/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.