Chu Chiêu nhắm mắt, cẩn thận hồi tưởng từng hình ảnh vừa trải qua dưới đáy huyết trì.
Mỗi một cảnh tượng, mỗi một chi tiết, đều được nàng tua lại thật rõ trong đầu.
Khi nàng chìm xuống nước, lúc cầm đinh quan tài đâm Tần Thiên Anh, bàn chân đã cảm nhận được dòng nước khẽ chảy.
Nước dưới đáy này, là hoạt thủy, là nguồn nước lưu động.
Hơn nữa, huyết trì đủ sức giấu cả một cột cơ quan khổng lồ thông thiên đạt địa này, độ sâu thực tế còn lớn hơn nhiều so với dự đoán của nàng.
Thuốc độc nhỏ xuống, chẳng khác nào một giọt nước rơi vào biển cả, thoắt cái đã bị dòng nước phân tán, độc tính gần như biến mất hoàn toàn.
Chu Chiêu nghĩ đến đây, hơi thở càng lúc càng nhẹ.
Nàng rõ ràng cảm nhận được — trong bóng tối của địa động này, có kẻ đang âm thầm theo dõi nàng, ánh mắt âm u ẩm ướt, như chuột cống rình mồi trong cống ngầm, khiến người ta sởn gai ốc.
Mãi đến khi ánh mắt kia biến mất, bốn bề lại trở về tĩnh lặng, Chu Chiêu mới đột ngột mở mắt.
Sắc mặt nàng trắng bệch như tờ giấy, bả vai đau nhức như kim châm muối xát.
Nhưng lúc này, tuyệt không phải thời cơ để ngất xỉu.
Chu Chiêu ngẩng đầu, đưa mắt nhìn xuống cổ tay.
Nàng cắn chặt môi, gắng sức xoay vặn cổ tay.
Bàn tay trắng ngần như ngọc lập tức bị chiếc vòng sắt rộng chừng một ngón tay siết đến rớm máu.
Nhưng Chu Chiêu chẳng buồn để ý, tiếp tục xoay mạnh.
Nếu giờ phút này Tần Thiên Anh đứng đây, ắt sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chin-chuong-ky-an-phan-doan-dao-tu-khong/2798480/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.