Tô Trường Oanh ch*m r** v**t v* chuôi kiếm bên hông, từng bước từng bước đi trong con hẻm dài hun hút.
Trời lại lất phất mưa bay, từng đám mây đen nặng trĩu đè xuống bầu trời, ánh sáng mờ mịt, u ám bao trùm.
Trên đường phố, người qua lại đã thưa thớt hẳn.
Những hạt mưa tí tách rơi xuống hàng mi dài, ngưng đọng thành từng giọt nước nhỏ li ti.
Hắn không hề ngẩng đầu, cũng chẳng nhìn thẳng ai, nhưng chỉ bằng một tia sát khí vô tình tản ra, đã dọa cho kẻ đi đường sợ mất mật, đồn thổi ra cái danh “sát nhân cuồng ma ngày mưa”, khiến cho tiểu Chu đại nhân của Đình Úy Tự vô cớ bị kéo xuống nước.
Tiếng mưa mỗi lúc một gấp gáp, bước chân hắn cũng mỗi lúc một nhanh.
Bóng người cao gầy như hòa tan vào màn mưa dày đặc.
Một người đánh cá đội nón tơi, xách theo giỏ cá, bước ra từ đầu ngõ.
Đột nhiên cảm thấy trước mắt thoáng qua một bóng đen mờ ảo, như quỷ ảnh lướt qua.
Giật mình quay phắt đầu lại, chỉ thấy màn mưa giăng kín cùng một cái bóng mờ mịt mông lung.
“Quỷ!
Quỷ!
Giữa ban ngày ban mặt mà gặp quỷ rồi!”
Người đánh cá hoảng hốt la hét, buông tay làm rơi cả giỏ cá.
Mấy con cá chép cỡ bàn tay rớt ra, nhảy tưng tưng trên nền đất ướt.
“Cá của ta!
Cá của ta!”
Tô Trường Oanh chẳng hề biết, chính mình ra sức kiềm chế sát khí, cuối cùng vẫn dọa cho một kẻ tầm thường phát điên.
Mà người này, nào ngờ lại dựng lên một truyền thuyết quái đản.
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chin-chuong-ky-an-phan-doan-dao-tu-khong/2798594/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.