Thân ảnh lửa đỏ đi về phía trước, cách mọi người vài bước chân. Thân ảnh xinh đẹp kinh diễm kia lộ ra vài phần bi thương, chỉ nghe nàng thảnnhiên nói: 
“Nhũ mẫu đi rồi.” 
Đoàn người đi suốt đêm không nghỉ, trở lại Diệu thành vào đêm ngày hôm sau/ 
Trăng treo ngọn sào, ánh sờ mờ nhạt mông lung, càng làm cho người ta thêm bi thương. 
Cộc cộc cộc… 
Tiếng vó ngựa xé rách màn đêm tĩnh lặng, Tướng quân phủ đèn đuốc sáng trưng. 
Xe ngựa dừng ở trước Tướng quân phủ, người gác cửa mắt sáng lên, đây không phải là xe ngựa của tam tiểu thư sao? Một mặt chạy đến chỗ xe đang đậu, một mặt không quên cao giộng đưa tin: 
“Tam tiểu thư đã trở lại.” Bọn họ đã quen gọi Lãnh Loan Loan là tam tiểu thư, cho dù thân phận của nàng hiện tại là hoàng hậu tôn kính nhưng trong mắt bọn họ, nàng vĩnhviễn là tam tiểu thư lợi hại làm cho bọn hắn vừa sợ vừa sùng bái. 
Cửa xe ngựa kẹt một tiếng bị đẩy ra. 
Thân ảnh màu trắng của Lãnh Loan Loan xuất hiện, thản nhiên dưới ánh trăng,cả cơ thể như đước bao phủ một lớp ánh bạc trong trẻo nhưng lạnh lùng.Tóc đen mượt xõa dài như dòng thác dài đến thắt lưng, theo động tác củanàng mà lay động thành một độ cong xinh đẹp. Hé ra khuôn mặt tuyệt sắckhông chút biểu cảm, mắt đen sâu kín, môi mỏng hơi mím lại. 
Nghebảo vệ kêu, nàng ngẩng đầu lên, treo trên mái hiên bên ngoài Tướng quânphủ là hai lồng đèn màu trắng, ngọn đèn mờ ảo mông lung chiếu rọi haichữ “Điện” (*) thật lớn viết trên 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chin-tuoi-tieu-yeu-hau/820680/quyen-2-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.