Một trận mưa to, không hề báo động trước đã rơi xuống.
Gió lốc gào thét, cây cối lắc lư. Tia chớp xẹt qua phía chân trời, sấm sét ầm vang.
Lãnh Loan Loan thở dài, đôi mắt hắc bạch phân minh nhìn phía trước có cái miếu thờ rách nát, bèn bay vút vào. Thân ảnh lửa đỏ chớp nhoáng trên không trung, mê hoặc ánh mắt người khác.
Bóng dáng màu đỏ đặt chân vào miếu thờ, mái tóc bị mưa xối rối tung trên người. Quần áo dán trên người, hiện ra dáng người linh lung mạn diệu. Bàn tay giũ giũ vài sợi tóc trên trán, phủi đi một thân dính đầy nước mưa. Nàng quay đầu nhìn cơn mưa càng lúc càng lớn, mi lại nhíu chặt. Không ngờ được phen rời cửa lại gặp thời tiết xấu đến như vậy. Nhìn mưa lớn thế này chưa thể tạnh nhanh chóng được, nàng vẫn là vào miếu chờ mưa nhỏ rồi đi thì tốt hơn.
Tuy rằng một thân ẩm ướt, nhưng nàng không thấy chật vật. Đi vào miếu thờ, trong miếu, hai tượng phật cao cao nhìn xuống vạn vật thế gian. Có lẽ là đã lâu không có người sửa sang, đồ đạc đã suy tàn không ít, lộ ra đường vân tàn tạn màu đen. Mái ngói trên nóc miếu cũng không đầy đủ, nước mưa rơi xuống từ những vết nứt, rơi trên mặt đất phát ra thanh âm lanh lảnh. Một ít mạng nhện vắt vẻo nơi vách tường góc miếu, vẻn vẹn chỉ có một cái bàn đầy vết nhơ. Một góc miếu có một đống cỏ khô, có lẽ là do khất cái làm ra.
Lãnh Loan Loan nhìn chung quanh một vòng, không phát hiện được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chin-tuoi-tieu-yeu-hau/820723/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.