Ngọc lưu ly mái cong, ngói xanh, tường màu hồng. 
Ánh mặt trời chiếu xuống, kim quang xán lạn. 
Gió xuân khẽ thổi vào mặt, hương hoa tràn ngập. 
Phượng Nghi các. 
Một đám nữ tử ngồi ở chính điện, hoa nhan tóc mây, xiêm y hoa lệ, dung nhan mỹ mạo, phong tư rạng ngời. Từng cặp mắt quyến rũ nhìn chằm chằm vào chiếc ghế trống của Hoàng hậu ở chính điện, ánh mắt lóe ra sự hâm mộ cùng với đố kỵ. 
Mùi hoa hỗn loạn theo gió xuân ùa vào bên trong điện, xiêm y giống như mây bay, mềm mại lay động. 
Lâm Nhã Như hạ đôi mắt xuống, che dấu sự phẫn hận nơi đáy mắt. Cung điện hoa lệ này, thân phận tôn quý kia đều phải thuộc về nàng mới đúng. Lắng nghe đám phi tân bên cạnh không chút nào che dấu sự đố kỵ bàn tán xôn xao, ánh mắt mâu quang lóe lóe. Một đám nữ nhân ngu ngốc, nhưng đồng thời cũng là những kẻ có thể có ích cho nàng. 
“Tiểu Hoàng hậu của chúng ta ngủ thật say giấc a.” Nàng hé miệng cười cười, ý cười lại giống bị bịt bởi một lớp mạng che, mơ hồ không giống thực. 
“Nàng đương nhiên ngủ say sưa, đáng thương cho chúng ta phải chờ đợi vất vả.” Bạch Mị nương mị nhãn như tơ, chu miệng bất mãn nói. Nàng mặc áo khoác đính phỉ thúy, để hở phần ngực trên trắng nõn. Lõa lồ băng cơ ngọc phu, xương quai xanh gợi cảm mê người. Nhìn vào đều là phong tình vạn chủng, hấp dẫn mê chúng. Tuy rằng nàng là do Bắc Bang phái đến Thiên Diệu Hoàng đế bên người mật thám, nhưng 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chin-tuoi-tieu-yeu-hau/820849/quyen-1-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.