Màn đêm yên tĩnh, sáng sủa, ánh trăng nhu hòa.
Trên trời cao từng đám mây lững lờ trôi, che khuất ánh trăng, khiến cho bầu trời lúc sáng, lúc tối, dường như chỉ là trong nháy mắt...
Dưới ánh trăng thanh, cây cối theo gió nhẹ lay động, mặt đường in bóng loang lổ. Trong vườn hoa, từng đóa hoa Hồng, Lan Hồ Điệp, nhẹ đung đưa khoe sắc dưới ánh trăng chiếu rọi, phảng phất như chúng nó được phủ thêm lên mình một bộ áo mỹ lệ...
Lãnh Loan Loan đã rời Bắc viện chuyển đến ở trong chủ viện. Nơi đây vốn là nơi ở của tướng quân phụ thân. Nhũ mẫu vẫn như cũ nằm tạm tại gian phòng phía ngoài, còn nàng thì nằm ở gian phòng phía trong. Hôm nay, Dạ Thần cũng là ngày đầu tiên làm nhiệm vụ hộ vệ. Tuy nói rằng nàng không cần, nhưng hắn nhàn rỗi không việc gì làm, để miễn cho việc hắn dùng đôi mắt tím kia câu dẫn hồn người, nên nàng đem hắn bố trí làm hộ vệ bên người...
Ngón tay mềm mại khẽ búng ra, ngọn nến đang cháy bỗng phụt tắt. Ánh trăng từ cửa sổ len lỏi ùa vào, căn phòng lại dường như sáng sủa như cũ.
Có lẽ là vì ban ngày quá mệt mỏi, nên Lãnh Loan Loan nhanh chóng chìm vào giấc ngủ...
Đồng thời lúc này, một đạo thân ảnh màu đen từ hậu viện tướng quân phủ leo tường mà vào. Dưới ánh trăng, hắn mặc một bộ dạ hành, khuôn mặt được che kín một nửa, để lộ ra một đôi mắt sáng lạnh lùng. Hắn tránh thoát được đội thị vệ tuần tra, nhẹ nhàng phi thân lên nóc nhà.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chin-tuoi-tieu-yeu-hau/820898/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.